Tả Phìn

02/10/2017 _ Chuyến đi này anh Lê minh Châu đã dự tính rất lâu _ Một năm trước được anh cho hay tôi  đã có ý tham gia vì thời gian này tôi sẽ đang ở Thủ Dầu Một nhưng gần đến ngày thì tôi có vấn đề sức khoẻ. Tiếc quá ! Những thửa ruộng bậc thang độc đáo,  phong cảnh núi rừng bàng bạc, khí hậu  dễ chịu. Nơi đây, vùng Tây Bắc Việt-nam, còn là địa bàn sinh sống của nhiều sắc dân thiểu số , người Mèo , người Mán , người Thái đen , người Thái trắng mà lối sống đơn giản  hiếu khách của họ đã không ít nhiều đem lại lòng cãm kích. Nhớ lại năm nào, chín ngày đêm trên lưng ngựa sắt (Honda dame 100 cc / 160.000 vnd/ngày) tiếp cận với họ ,tôi đã biết phần nào nếp sống của họ. Trong đời sống hằng ngày của họ không có gì là thừa, nhưng sự thiếu thốn đó hình như chẵng ảnh hường gì mấy với họ. Tôi đã thấy những nụ cười không phải thường thấy trong môt  xã hôi  chật chội tranh đua Gặp tôi, họ thân thiện mời vào căn nhà tranh  uống chén nước vối.Có nải chuối treo đầu giàn còn lại vài trài, họ bẻ mời tôi.  Chợt nhớ một đoạn văn của Mc Luhan trong cuốn sách “Pieds nus sur la terre sacrée” của ông :” Enfant je savais donner , j’ai perdu cette … Continue reading Tả Phìn